Từ trước tới giờ em chưa biết con trai khi giận dỗi thì thế nào. Bây giờ có lẽ là em đã biết rồi và sẽ không bao giờ tái diễn nữa.
Em và anh quen nhau qua sự giới thiệu của bà cô. Thời gian thấm thoát đã 6 tháng rồi, tình cảm của mình rất tốt. Anh đã về nhà em chơi, ăn cơm với gia đình và cũng coi gia đình em như nhà mình. Anh đã đưa em về ra mắt gia đình anh. Mẹ anh mất sớm. Anh rất thương mẹ. Anh là một người sống tình cảm, anh luôn giữ bên mình những kỉ niệm của mẹ. Ngày giỗ mẹ, anh đã bảo em về nhà ăn giỗ với gia đình. Em mang hoa quả đến để thắp hương cho bác, rồi anh bảo hai đứa mình vái mẹ đi em, cảm giác lúc đó thật hạnh phúc. Ngày tết, anh đưa em đi giới thiệu tất cả nhà các dì, các cậu và mọi người rất thích em. Tình cảm của hai đứa rất tốt. Ngày giỗ bà nội, anh cũng bảo em vào nhà, em vào làm cỗ cùng mọi người còn anh thì nói chuyện cùng anh em trong nhà. Dọn dẹp xong thì anh em trong nhà bảo anh giới thiệu em đi thì anh gọi em ra và giới thiệu. Mọi người giục cưới nhưng anh vẫn đang làm luận văn bảo vệ thạc sĩ, còn em chưa có công việc ổn định nên chưa muốn cưới. Nhà em có việc gì anh cũng vào giúp và rất nhiệt tình.
Em đã sốc, cảm giác như trời đất sụp đổ trước mắt mình (Ảnh minh họa) |
Có lần em giận anh, em đã nói rằng anh đùa với tình cảm của em à, anh đã giận em 1 ngày, sau đó em làm lành trước. Anh bảo từ giờ không được nói lung tung thế nữa nhé và đừng để anh giận, anh mà giận thì ghê lắm đấy. Em không ngờ bây giờ lại thế này. Nhiều lần anh mua giúp em thẻ điện thoại, rồi đưa tiền cho em đi tiêm phòng HPV, em đã nói cảm ơn anh. Anh đã giận em, anh bảo em đừng làm như vậy, làm như thế anh cảm thấy mình xa lạ lắm. Thời gian gần dây,anh làm việc ở công ty có nhiều áp lực, rồi việc làm luận văn cũng có nhiều áp lực, đôi khi em nhắn tin cho anh thì anh không nhắn tin lại.
Với tính trẻ con em đã giận anh. Vì em làm ngành y, nên hôm đó em đi trực. Mẹ em muốn mua tivi nên gọi anh đi mua giúp, anh vào và đi mua ngay. Tối hôm đó, em nhắn tin cho anh nói rằng cảm ơn anh. Anh lại nói em làm như thế làm anh cảm thấy xa lạ lắm. Anh buồn. Anh nói mình là bạn đi em. Từ trước tới giờ anh không có tình cảm với em. Em đã sốc, cảm giác như trời đất sụp đổ trước mắt mình. Em đã khóc, khóc rất nhiều. Thấy em buồn mọi người trong nhà hỏi thì đã trách em, vì anh là người thiếu thốn tình cảm mà em lại nói ra câu cảm ơn như thế thì khác nào đẩy anh ra xa em. Bây giờ em biết em sai thật rồi. Em xin lỗi thì anh nói rằng em không có lỗi. Em rất nhớ anh, thời gia qua em đã khóc rất nhiều. Chỉ tại phút bồng bột mà em đã làm anh giận.
Bây giờ thì em phải làm sao đây, hay thật sự anh không có tình cảm với em. Không có tình cảm thì liệu anh có đưa em về nhà giời thiệu và đối xử tốt với em như vậy không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét