Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

Xin lỗi em đã phụ tình anh!

Em phải lòng một người đàn ông khác, em đã phụ anh, mặc cho anh đau khổ van xin.

Mình gặp nhau trên chuyến xe vào Nam, anh ngồi sát bên em nhưng chẳng nói lời nào, cứ ngồi cặm cụi vào máy tính. Lúc đó em nghĩ đàn ông gì mà thấy ghét rồi em ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Khi tỉnh dậy thì em thật sự ngượng vì đã tựa vào vai anh mà ngủ ngon lành. Có lẽ anh đoán được ý em nên anh nói:

- Không sao em đừng ngại vì anh cũng đã tựa vào vai em mà ngủ đó thôi, vậy là mình huề em nhé.

Nói xong anh cười, nụ cười thật hút hồn người đối diện. Cả hành trình đó mình cũng đã kịp cho nhau số điện thoại và biết chút ít về nhau.

Bẵng đi khoảng 1 năm em còn nhớ lúc đó là 1h khuya anh điện thoại cho em với giọng buồn buồn và hình như anh đang khóc thì phải. Anh nói người vợ mà anh hết mực thương yêu đã bỏ anh đi rồi cũng vì anh không lo nổi cuộc sống đầy đủ vì khả năng anh chỉ có thế nên vợ anh đã bỏ anh để lại đứa con thơ mới mấy tháng tuổi thôi, rồi anh bật khóc, nghe chua chát và xót xa quá, em chẳng biết nói gì hơn là an ủi và lắng nghe.

Cả ngày sau đó em bần thần suy nghĩ về anh về câu chuyện của anh, rồi em có việc phải vô Sài Gòn, anh đã ra tận bến xe đón em.

Về đến cửa đập vào mắt em cảnh tượng thật xót xa, bé con thì khóc ngằn ngặt vì đói sữa mẹ, quần áo lon bia vứt đầy nhà, trong bếp thì toàn vỏ bao mì tôm, em nghĩ thầm tội nghiệp quá đi mất. Xong em bắt tay vào dọn dẹp ngăn nắp sạch sẽ, pha sữa cho con uống, khi con ngủ ngon là em cũng thiếp đi lúc nào không biết. Anh về hôn nhẹ trên môi làm em thức giấc và em thật hạnh phúc.

Đừng hận em mà cũng đừng chờ đợi em làm gì (Ảnh minh họa)

Đêm đó mình đã chính thức ở với nhau sau gần một năm quen biết qua điện thoại và tin nhắn anh nhỉ. Mình đã yêu nhau như chưa từng yêu, mãnh liệt khát khao đam mê cháy bỏng, mình hòa hợp nhau về tất cả phải không anh.

Em cứ đi đi về về hai nơi như thế, nơi nào em cũng chu toàn bổn phận một người vợ, em hãnh diện vì em làm được điều đó.

Rồi anh cũng được thăng chức tiền bạc thoải mái hơn, em mừng cho anh vì anh đã vững vàng về kinh tế để người ta khỏi xem thường anh nữa.

Những chuyến công tác dài ngày đều có em bên cạnh, mình chăm sóc cho nhau, chiều chuộng nhau và cả giận hờn nhau nữa... nhưng tất cả rồi cũng qua hết khi mình yêu nhau, hai thân xác quyện vào nhau đắm say si mê.

Không nơi nào trên đất nước mình anh đi mà không có em, du lịch khám phá, lãng mạn vô cùng.

Giờ đây em phải lòng một người đàn ông khác, em đã phụ anh, mặc cho anh đau khổ van xin. Nhưng anh ơi, em không thắng nổi con tim của mình vì em đã yêu người ta thật rồi, đừng hận em mà cũng đừng chờ đợi em làm gì nữa anh nha.

Em tin rằng anh sẽ gặp được người vợ tốt hơn em gấp nhiều lần vì anh xứng đáng được như vậy.

Em chúc anh sự nghiệp ngày càng thăng tiến và thật vui vẻ.

Hãy quên em đi anh nhé!
(Sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét