Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

Gửi “Cuốn nhật kí” yêu thương!

Nhiều lần V tự nhủ rằng hãy đừng nghĩ đến chú, đừng quan tâm đến chú.

Chú à! Có lẽ V đã yêu chú mất rồi. Yêu mà không thể nói và cũng không thể tỏ thái độ rằng mình đã yêu người ta. Nhiều lần V tự nhủ rằng hãy đừng nghĩ đến chú, đừng quan tâm đến chú. Và rồi V cứ nghĩ mình đã làm được điều đó. Nhưng sao mỗi khi có người con trai nào nói lời yêu, V đều mang chú ra so sánh với người ta dù không hề cố ý. Có một lần chú hỏi: “V có yêu chú không?” và lúc đó V đã trả lời rất dứt khoát là “Không!”. Nhưng chú à, V đã dối chú vì V lúc đó V không muốn bị chú nhìn thấu tình cảm của mình, vì V xấu hổ. Chắc lúc đó chú cũng đã yêu V phải không?

Thời gian qua, đã có lúc chú xuất hiện liên tục trong suy nghĩ của V nhiều đến mức chỉ cần giấc ngủ không say là đã thấy chú. V pải làm việc không dám dừng lại vì V sợ chỉ cần ngừng suy nghĩ về công việc một chút thôi thì ngay tức khắc hình ảnh của chú hiện ra trước mắt mà không xóa đi được. 

Rồi cũng có khi hình ảnh chú dần biến mất, V cứ nghĩ là mình đã quên được chú và V yên tâm biết bao. Nhưng chú ạ! Có lẽ chú là người ích kỉ và muốn đùa cợt.


Những nỗi nhớ và suy nghĩ về chú cứ tràn về như thác lũ (Ảnh minh họa)
Xem thêm »

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét