Anh là người thích hôn,
Anh hay hôn vào môi em lúc em hờn giận, hay hôn vào mắt em lúc em khóc tu tu kêu “bụi bay vào mắt em rồi”, hôn vào tay em nói “sao giống kiểu tay của mẹ anh thế, ngắn củn!”.
Anh là người thích ôm,
Anh hay bất ngờ ôm em từ phía sau lúc em mải mê bếp núc. Anh hay tự dưng ôm từ phía trước thật chặt làm em không thở được, thì thầm những lời yêu thương.
Anh rất buồn cười nhé! Mỗi lần bị em dọa ma, anh hay xấu hổ vì trót sợ nên cù em cười như nắc nẻ.
Em thích áp má vào má anh vì rất ấm. Em thích hôn môi anh thật lâu vì rất ấm. Em thích nắm tay anh thật lâu cũng vì rất ấm.
Em thích cả những lúc chúng mình đi song song, không nói câu nào mà chỉ nhìn nhau cười bằng mắt.
Có lúc anh hờn giận “sao em không thích nghe anh hát nhỉ?”. Ngốc lắm gấu của em ạ! Em thích nghe giọng nói của anh hơn, cái giọng trầm trầm, ồm ồm lúc nào cũng gọi em là béo.
Anh có mùi thơm mà lúc nào ôm anh em cũng muốn hít hà. Người ta bảo rằng, mỗi người có mùi riêng biệt mà chỉ khi yêu nhau mới cảm nhận được. Phải chăng là thế?
Anh hay đi tất của mình cho em và bảo “càng rộng càng ấm”. Anh hay sấy tóc ướt cho em và bảo “tóc dài tóc yêu”.
Không biết đã bao lần anh chở em qua những con phố lạnh, đón những giọt mưa bay phả nhẹ vào tai và em ôm anh chặt như thế. Em yêu mỗi lần anh dang rộng vòng tay cho em chui vào đó khi gió lạnh về.
Em đã không còn đếm thời gian bên anh giống như đếm những giọt mưa rơi mãi ngoài cửa sổ. Em đã không còn đếm những yêu thương trong tâm hồn vì làm sao đếm nổi anh ơi.
Gấu béo ạ, hình như em nghiện anh mất rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét