Đã nhiều lần tôi cố "nặn" ra cho mình những cảm xúc tích cực, cố gắng hiểu xem mất đi cảm giác yêu thương và được yêu thương là thế nào. Nhưng lần nào cũng thất vọng...
Tôi luôn luôn là người cô đơn, dù cho quanh tôi có nhiều người quan tâm, săn sóc… Tôi luôn luôn là người cô độc, dù cho tôi đang ở giữa đám đông náo nhiệt... Đúng như một câu tôi đã đọc được ở đâu đó: "Rồi ai cũng bỏ em mà đi hết, chỉ có nỗi cô đơn là chung thủy mà thôi...”.
Chẳng biết phải nói về tôi như thế nào, thật buồn cười khi phải nói rằng tôi đã "mẫn cảm" với các "thành phần" yêu thương. Làm sao để trái tim lại rung động, lại thổn thức như trước kia? Có lẽ tôi đã quen với việc mặc định cho trái tim giữ nguyên những nhịp đập thường kì như thế... Bấy lâu nay trái tim mất cảm giác ấy chưa một lần được náo nhịp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét