Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

Vỡ mộng… chồng ngoại

“Em cứ ngỡ cưới chồng Tây sẽ trở thành gái Tây, có tình yêu lãng mạn. Nào ngờ kết hôn, làm vợ chưa đầy một tuần lễ, em đã phải sống trong chờ đợi. Giờ là ra tòa ly dị…”.

Ảnh mang tính chất minh họa
10.000 cô gái Hậu Giang lấy chồng ngoại từ 2004-2012.


Đó là kết cục của không ít cuộc tình “ngoại” mà các cô gái trẻ đã “dồn hết tâm huyết”. Quen với “người ấy” qua mạng hay mai mối, họ mong ước được lấy rể ngoại cho gia đình nở mày, nở mặt, để có một cuộc tình lãng mạn kiểu Tây, để rồi phải bẽ bàng khi chồng lẳng lặng bỏ về nước sau khi đã “no xôi chán chè”.

Mộng làm vợ Tây


T. T. H (sinh năm 1989, ngụ Q. Thanh Khê, TP. Đà Nẵng) xinh xắn, được không ít chàng trai theo đuổi nhưng cô lại phải lòng E., chàng trai người Canada cô quen qua mạng, chỉ vì lý do “thấy ảnh nói chuyện có duyên”. Bất ngờ H. quyết định kết hôn với E. dù chưa gặp mặt. Để rồi giờ đây, H. phải đệ đơn xin ly hôn vì lý do “không rõ tung tích chồng”.

Tháng 11-2011, H. và E. đăng ký kết hôn, về chung sống với nhau mà không tổ chức tiệc cưới tại Đà Nẵng sau khi E. hứa hẹn rằng qua Canada, anh ta sẽ tổ chức lễ cưới hoành tráng. 6 tuần sau khi đăng ký kết hôn, người chồng lấy lý do về nước chuẩn bị đám cưới rồi bặt vô âm tín. Nửa năm sau vẫn không thể liên lạc được với chồng, H. đành ngậm ngùi đơn phương ly hôn để mong tìm được hạnh phúc mới khi tuổi xuân còn thì.

Trước tòa, trả lời câu hỏi của thẩm phán về lý do ly dị chỉ sau một năm kết hôn, H. nói ngắn gọn: “Vì tôi không biết chồng ở đâu nên phải ly hôn”. Vị thẩm phán hỏi tiếp: “Hai người quen thế nào?”. H. cho hay: “Chúng tôi quen và yêu qua mạng. Hai ngày trước khi đăng ký kết hôn mới hẹn gặp”. Rồi cô ngây thơ nói tiếp: “Tôi cứ ngỡ cưới chồng Tây mình sẽ trở thành gái Tây, có tình yêu lãng mạn nên mới đồng ý kết hôn...”.

Mê “mác” Việt kiều

Một vụ ly hôn khác diễn ra tại Tòa án Nhân dân TP. Đà Nẵng lại khiến người dự khán không khỏi... cười ra nước mắt.

N. T. D (sinh năm 1990, Lăng Cô, Huế) vào Đà Nẵng tìm việc và tình cờ gặp S. (Việt kiều Mỹ) trong một lần... đi dạo. Từ đó, họ trò chuyện qua điện thoại, đi cà-phê dăm ba lần rồi quyết định kết hôn với lời thề non hẹn biển của S: “Cưới xong, anh sẽ đưa em qua Mỹ”.

Thấy chồng nói “chỉ cần giấy kết hôn, không cần lễ nghĩa mới... Tây”, D. cũng học theo, bỏ qua lễ cưới dù gia đình cô phản đối kịch liệt. Ngày 15-4-2010 họ đăng ký kết hôn tại Q. Hải Châu (TP. Đà Nẵng). Thế rồi, vẻn vẹn 15 ngày sau, S. về nước để lo đưa vợ qua Mỹ. Nhưng rồi máy bay cất cánh và chồng D. cũng... bay biến, không tài nào liên lạc được. Chính D. cũng không biết chồng mình làm gì, ở đâu. Một tháng, hai tháng rồi hai năm, D. vẫn bặt tin chồng nên đành đệ đơn xin ly hôn. Tại phiên tòa, D. rầu rĩ thú nhận: “Em nhẹ dạ quá!”.

Hội đồng xét xử nhận định, đời sống vợ chồng của D. và S. không thể đạt được vì S. đã bỏ về nước, giấu thông tin liên lạc với vợ. Do đó tòa chấp nhận cho D. ly hôn. D. rời tòa với nụ cười buồn bã: “Em còn trẻ nên vẫn mong tìm được hạnh phúc mới. Hy vọng người sau đến sẽ yêu em thật lòng, hiểu chuyện mà bỏ qua cho sự ngu muội, nông cạn và dại dột của em trong cuộc hôn nhân này”.

Những mối tình… chết yểu

Theo thống kê của Hội liên hiệp Phụ nữ tỉnh Hậu Giang, từ năm 2004 đến cuối tháng 9-2012, Hậu Giang có tới 10.000 cô gái Việt lấy chồng ngoại. Ngoài ra những thống kê khác cho thấy, chỉ trong vòng một năm (từ tháng 10-2011 đến 30-9-2012) tại Tòa án Nhân dân TP. HCM có hơn 300 vụ, tại TP. Đà Nẵng có hơn 50 vụ ly hôn chồng ngoại. Hầu hết trong các vụ án, những cô gái có tuổi đời trung bình từ 22 - 28, mối quan hệ vợ chồng thường kéo dài từ năm tháng đến một năm, dài thì hai năm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét