Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Những mẩu chuyện vui, hài hước, thư giãn 134

Bài Học Lễ Độ
Một người đàn ông và một người đàn bà không hiểu sau cùng vào một toa điện ngầm, ở đấy chỉ có vỏn vẹn một chỗ ngồi. Người đàn ông vượt lên trước và chiếm được chỗ trống duy nhất.
Mỉm cười duyên dáng, người phụ nữ nâng cao tay người đàn ông lên và nói:
- Đây là kẻ chiến thắng.
-----------------------------------
Hợp ẤM Cuối Cùng
Lúc Paderewski ở Thụy Sĩ, một số “tác giả” thường hay đến làm phiền ông, xin ông ý kiến bằng cách khoe khoang kỹ thuật, khoe khoang những sự tìm tòi có tính chất mới lạ nhưng nội dung trống rỗng. Có lần một nhạc sĩ phái “Môdéc” đến đánh một bản nhạc mới sáng tác của anh, trong đó đầy những chữ kỹ thuật lập dị, khó nghe và chói tai. Người đó dừng tay sau một hợp âm khó nghe và hỏi một cách tự hào:
- Giáo sư thấy hợp âm cuối cùng này thế nào so với hợp âm đầu tiên? (anh ta đánh lại hợp âm đầu tiên).
Paderewski đứng phắt dậy và nói:
- Hãy mãi mãi ngừng ở hợp âm này!
- Vì sao vậy?
- Vì nó hay nhất, nó là đỉnh cao của sự tìm tòi, nó giải phóng mọi ràng buộc về kỹ thuật, về nội dung, về…
- Vâng, thưa giáo sư, đó là mục đích của nghệ thuật…
- Tôi chưa nói hết. Đặc biệt là nó giải phóng tôi khỏi phải nghe thêm sự sáng tạo của anh. Anh vừa nói nó là một hợp âm cuối cùng mà đã là hợp âm cuối cùng thì… xin lỗi! Xin vĩnh biệt anh!
---------------------------------
Đánh Giá Tác Phẩm
Lép Tônxtôi viết một truyện ngắn, và gửi đến một tòa soạn tạp chí, ký tên khác. Sau hai tuần ông đến tòa soạn để biết số phận truyện ngắn của mình. Một biên tập viên trẻ tiếp ông không lịch sự lắm và bảo thẳng truyện ngắn của ông sẽ không được đăng.
- Vì sao thưa ông? ố Nhà văn hỏi lại.
- Thưa ông thân mến, khi đọc truyện ngắn của ông, tôi hoàn toàn tin đây là một người viết văn còn non nớt. Tôi thành thật khuyên ông hãy bỏ cái thích thú viết lách đi. Vào tuổi tác như ông, bắt đầu viết thì đã muộn rồi. Trước kia, xin lỗi, ông đã viết gì chưa?
Tônxtôi trả lời giọng trầm lắng:
- Tôi có viết một số tác phẩm mà người đọc cũng đánh giá là được chẳng hạn như: Chiến tranh và hòa bình hay Anna Karênina….
người biên tập lặng đi không nói nên lời nữa.
-----------------------------
Đề Sai Địa Chỉ
Có một nhà thơ mang cho Vonte một bài thơ với tiêu đề: “Gửi lại thế hệ mai sau”. Sau khi đọc xong nhà văn nói với tác giả:
- Thơ ông viết cũng được, nhưng tôi nghĩ rằng địa chỉ mà ông đề có lẽ không đúng và nó sẽ không đến được đâu!
------------------------------
Hai Hiệp Phụ
Trưởng xưởng hỏi người thợ:
- Tại sao sáng nay anh đi làm trễ?
- Dạ, tôi ngủ, tôi mơ, đang xem một trận bóng đá. Trọng tài cho đá thêm hai hiệp phụ. Tôi không thể bỏ đi khi trận đấu chưa kết thúc.
----------------------------------
Tập Chạy
Một nhà vô địch quyền Anh đang dạy đứa con trai 10 tuổi đấm bốc.
- Điều này sẽ có ích nếu như nó gặp phải một vụ ẩu đả.
- Nhưng nếu đối thủ mạnh hơn nó thì sao?
- Ôồ! tôi đã nghĩ đến điều đó, và sáng nào tôi cũng bắt nó phải tập chạy.
------------------------------------
XIN Được Nhẹ HƠN
Sau khi chia tay với người chồng đang bị ngồi tù, người vợ đến gặp người quản tù đề nghị ông ta giảm nhẹ công việc cho chồng.
- Bà yên tâm, các tù nhân của chúng tôi làm công việc rất nhẹ nhàng, chỉ có dán hộp thôi.
- Thế sao chồng tôi lại bảo đêm nào cũng đào đường hầm từ phòng giam ra ngoài?
--------------------------------------
TÔI Đã Được Đọc Tên Ngài
Vua Phổ Fêdêrich đệ nhị mời Vonte đến thăm cung điện. Rất nhiều quan trong triều đình thèm muốn sự ưu đãi này của vua Phổ đối với nhà văn. Một vị cận thần đặc biệt rất ghen tị với Vonte. Một hôm gã viết trên cửa ra vào của nhà văn một dòng chữ rất to “Chó đểu”.
Vonte quen và hiểu biết rất nhiều người, đặc biệt ông biết rất rõ những người không ưa ông, ông đoán ngay kẻ muốn lăng mạ mình. Ngay lập tức, ông trở lại nhà gã cận thần nọ và nói rất lịch sự với gã:
- Thưa ngài, tôi xin lại thăm đáp lễ ngài. Tôi đã được đọc “Danh thiếp tên ngài” trên cửa nhà tôi. Tôi vô cùng tiếc là đã không ở nhà khi ngài đến thăm!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét