Em- anh sẽ nhìn nhau mỉm cười, rồi mãi mãi đi về phía không nhau.
Anh này! Lúc này đây, em rất nhớ anh! Lý do cho một cái kết, em không biết. Thế mà giờ chẳng còn là gì của nhau.
Em cứ cố gồng mình lên, để thôi không nghĩ, thôi không nhớ, thôi không mong chờ.
“Xóa” tất cả mọi thứ? Xóa làm gì khi vẫn còn nhớ như in trong tâm trí? Khi mọi thứ vẫn còn vẹn nguyên, tất cả của anh và của hai chúng ta.
Có những mối tình đi qua mới biết, không có gì nằm trong tầm tay với, chỉ là gió thoảng qua còn vương hương ai.
Tưởng có thể quên nhanh như lý trí bắt em nghĩ. Hóa ra lại khó khăn nhường nào bởi con tim chắc vốn có lý lẽ riêng của nó.
Những tin nhắn em muốn xóa nhưng không đành. Để mỗi khi đọc lại, thấy tim mình đau nhói, nước mắt chảy tràn tự lúc nào. Nhiều khi tự ước, bước ngang qua anh, ngẩng mặt lên chẳng thèm nhìn, để cho anh biết em cũng quên mất tự bao giờ, không chỉ mình anh thôi nhớ.
Phải chi có thể giữ lấy rung động ấy lâu hơn chút nữa (Ảnh minh họa)
Xem thêm »
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét