Người ta vẫn nói tình đầu là tình dang dở thật đúng với chúng ta anh nhỉ.
Anh mong em hạnh phúc đó là lời anh nói lúc chúng mình chia tay nhưng anh đâu biết rằng em có hạnh phúc khi xa anh hay không hay lại càng đau khổ hơn.
Anh à! Khi em viết những dòng này cho anh, em thật sự không biết rằng em đang nghĩ gì, tâm trạng em đang rối bời như có cái gì đang đè nén trong lồng ngực, cảm giác đau đớn, nhói buốt vào sâu thẳm trái tim em. Có lẽ tim em đang rỉ máu anh à.
Anh biết không? Mỗi ngày trôi qua em không biết sẽ đi về phương nào và phải làm gì nữa, em như người mất hồn lang thang đi mà không biết mình đi về đâu. Em thấy cuộc sống thật chán chường, mệt mỏi và dường như muốn buông xuôi mọi chuyện. Nhìn lại mọi thứ đã xảy ra trong cuộc sống của chính em, em thấy hối tiếc, hụt hẫng, thất vọng…
Tất cả đơn giản vì đó là cuộc sống phải không anh! Hết lần này đến lần khác em lại bắt ép chính bản thân em phải chấp nhận sự thật là anh đã ra đi mãi mãi. Để rồi không nhận ra mình quá ích kỉ, tàn nhẫn với chính bản thân mình. Tại sao em lại khờ khạo, ngây thơ đến như thế? Chính cuộc sống, tình yêu mà em dành cho anh đang làm chủ, chi phối chính em. Ở đâu đó em không thể điều khiển được những suy nghĩ, hành động của chính mình.
Em không ngờ để anh ra đi em lại đau lòng đến vậy (Ảnh minh họa)
Xem thêm »
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét