Lại một ngày nữa, nỗi nhớ về em cứ hiện hữu trong anh như thể ngày nào.
Không ngừng yêu em |
Thời gian anh gặp em chẳng được bao nhiêu nhưng đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của anh. Anh thèm cái cảm giác được bên cạnh em, được yêu em và trong lúc này, không bao giờ ngừng yêu em.
Em à! Đã nhiều lẫn anh cố quên em, cố gạt đi hình bóng của em trong tâm trí mình nhưng sao thật khó. Người ta bảo tình yêu có một sức mạnh kỳ diệu, giờ anh mới nhận ra em à.
Mình đến với nhau thật tình cờ phải không em? Cho đến khi, anh nói: "Anh yêu em". Em nhìn anh rồi lẳng lặng bỏ đi không nói lời nào. Anh trân trân như tượng nhìn bóng em khuất dần. Có phải vì anh nói yêu em quá dễ dàng, nên em lẳng lặng quay đi không nói một lời? Nghĩ rằng em cần một thời gian để suy nghĩ, anh có thể đợi bằng cả cuộc đời này, vì em là người anh yêu. Kể từ lúc đó, anh luôn nhớ một người thật đặc biệt, một người mà anh nghĩ sẽ là người bên anh suốt đời.
Tuy em lẳng lặng bỏ đi nhưng em đối xử anh như những người đàn ông khác, em thật nhẹ nhàng, đôi lúc quan tâm anh. Em biết không, những giây phút đó anh thấy mình hạnh phúc biết nhường nào.
Anh tự nói với lòng mình rằng mình sẽ yêu thương em, che chở cho em và luôn bên em mỗi khi em buồn nhưng không hiểu sao anh lại không làm được em nhỉ? Anh vẫn luôn tự nhủ: Với em, anh chẳng là gì cả đối với em, nhưng anh chấp nhận điều đó, đơn giản vì khi yêu người ta mù quáng mà!
Trong điện thoại, lúc nào anh cũng lưu tin nhắn của em. Tên em được anh lưu thật đặc biệt, bởi khi đọc tin nhắn em, nhìn đến tên em, anh lại yêu em nhiều hơn, nghĩ về em nhiều hơn. Em có biết đó là những lúc anh hạnh phúc nhất. Anh cảm nhận được em cũng có chút gì đó với anh. Người ta nói rằng yêu và được yêu là điều hạnh phúc. Với anh, coi như đã có cả hai rồi em à. Nhưng B.T. ơi, em có biết yêu một người mà biết rõ không có kết quả mà lại không thể ngừng yêu người đó thì cảm giác thế nào không? Đứng trước em, anh luôn cố tỏ ra mạnh mẽ và chịu đựng để rồi mỗi khi màn đêm buông xuống anh lại nhớ đến em.
Cảm ơn em đã cho anh biết thế nào là đau khổ khi yêu ai đó chân thành |
Nhưng dù sao thì anh cũng cảm ơn em rất nhiều! Nhờ em mà anh biết thế nào là tình yêu! Và em đã làm anh tự tin hơn rất nhiều! Em đã giúp anh cười nhiều hơn, lạc quan hơn trong cuộc sống và trong tình yêu.
Và nhờ có em anh trả lời được câu hỏi hạnh phúc như thế nào, nó có thể là ai đó gục ngã được một bàn tay nắm lấy và cũng có thể là được ở cạnh người mình thương yêu. Dù sao, yêu em không phải là cái tội, nhưng anh sẽ không bao giờ ngừng yêu em...
Em hãy biết rằng, anh sẽ bên em, sẽ yêu em và luôn chờ đợi ở em. Mong một ngày, chúng ta sẽ dắt tay nhau trên một con đường, con đường tình yêu và hạnh phúc mà anh đang đi một mình. ở đâu đó, anh mong sẽ gặp được em.
Nhưng anh lại nhận ra tình yêu không thể ép buộc, thời gian sẽ trả lời cho tất cả, những đam mê sẽ sớm tan biến như làn mây, nhưng tình yêu sẽ mãi mãi còn, và sâu thẳm trong tim anh vẫn yêu em. Cảm ơn em đã cho anh biết thế nào là đau khổ khi yêu ai đó chân thành.
Thật lạ, sau những đắng cay, sau những vết thương tình yêu anh vẫn sống, vẫn tươi cười, thậm chí còn thấy thật bình yên khi em ra đi. Anh tìm tòi những điều thú vị nhỏ nhặt, lặng lẽ quan sát mọi người, rồi viết nên những truyện ngắn, tạo nên những giai điệu rất riêng cho mình, làm đẹp cho đời.
Anh yêu em nhiều,
Nguồn: 24h
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét