Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Cuộc sống với em vẫn luôn mỉm cười khi không có anh, Bạch Dương ạ!

Mối tình đầu của em, chả lẽ em không xác định được ạ? Em chưa yêu, chưa yêu bao giờ anh à, chỉ biết là những lúc buồn, em cần anh, cần anh hơn bao giờ hết, anh có biết?

Anh bước ra khỏi cuộc sống của em nhẹ nhàng như anh bước vào trái tim em. Anh đã từng nói với người anh yêu như vậy rồi đúng không? Anh kể cho em như thế mà nhưng giờ, em sẽ dùng chính câu nói này để nói với anh. Em biết, mình không phải là người anh yêu, chắc chỉ có em là đơn phương thích anh thôi, cái tình cảm đơn phương này chính em còn chẳng xác định được rõ nữa là, chẳng biết từ khi nào, em cảm thấy quan tâm đến anh nhiều hơn những người khác, nhớ về anh nhiều hơn những người khác. Hình như em đã ngộ nhận đó là tình yêu, nhưng anh nói cho em đi, đó có phải tình yêu không anh?

Mối tình đầu của em, chả lẽ em không xác định được ạ? Em chưa yêu, chưa yêu bao giờ anh à, chỉ biết là những lúc buồn, em cần anh, cần anh hơn bao giờ hết, anh có biết? Nhưng giờ, em sợ tình cảm dành cho anh hết rồi, hết thật rồi anh a, em đã không còn quan tâm, không còn nhớ như trước. Có phải vì anh đẩy em ra khỏi anh, có phải vì anh sợ em thích anh, hay anh đã thích em rồi ? Em đã từng tự nhủ với mình không biết bao nhiêu lần. Em sẽ chỉ nhớ anh 1 ngày này nữa thôi, nhưng em hứa, hôm nay sẽ là lần cuối cùng, lần cuối cùng đấy anh ạ, lần cuối để em xóa bỏ sạch những kí ức về anh, về chúng ta.

Nếu sau này, anh có đứng trước mặt em, có nói rằng anh thích em, thì em cũng sẽ không thích anh nữa đâu. Vì sau ngày hôm nay những kỉ niệm về anh sẽ kết thúc, những câu nói của anh cũng sẽ “out” ra khỏi tâm trí em. Anh bảo anh coi em là em gái, em cũng đã coi anh như 1 người anh trai, nhưng đấy cũng là mâu thuẫn em dằn vặt mình rằng tình cảm dành cho anh là thế nào? Dù anh có làm sao thì anh là người có lỗi với em trước nhá, em sẽ chấm dứt tình cảm em dành cho anh, sẽ quên đi anh, nhanh thôi. Vì em nghĩ rằng tình cảm ấy nó quá nhỏ bé so với cuộc sống của em, em có thể sống mà không có anh, anh phải thừa hiểu điều đó, anh thật không xứng đáng, không bao giờ xứng đáng với em.


Những kẻ nói dối không bao giờ xứng đáng với em, anh đã không thực hiện lời hứa của chúng mình, nên em đã chấm hết với anh. Nói chấm hết không có nghĩa là em không còn quan hệ gì với anh, chấm hết ở đây là chấm hết cái thứ tình cảm đơn phương đau khổ kia, chấm hết cái với vẩn đang tồn tại trong tâm trí em. Em sẽ phải thuộc về 1 người khác, xứng đáng với em hơn anh, rất rất nhiều, con với anh. Anh sẽ là ông anh 2 của em, nếu 1 ngày nào đó thấy buồn, hãy gọi em, gọi tên em, em sẽ đến bên cạnh anh như 1 cô em gái bé nhỏ, như anh đã từng nghĩ về em ấy. Chính anh đã đấy em xa anh mà không cho em 1 lí do, em ghét anh, ghét anh lắm anh biết không?! Cám ơn anh, chỉ có thế mới làm cho em chán ghét anh, chỉ có thế mới làm em quên anh, quên anh với tư cách là người yêu của em, quên anh với tư cách là người em đã từng thích, từng thích rất nhiều, và anh.

Nếu 1 ngày nào đó anh trở lại, thì lúc đó anh sẽ xuất hiện với tư cách là người anh trai của em chứ không phải là người đàn ông của em như em đã từng nghĩ, nhưng tốt nhất cứ thế này đi anh, đừng bao giờ xuất hiện nữa, cho em được sống lại cuộc sống trước đây khi chưa có anh. Những ki niệm về anh em sẽ chôn thật sau vào kí ức, 1 kí ức đẹp, kí ức và bí mật chỉ là của riêng em, sẽ có lúc em đọc lại cái note này. Lúc đó, em đã có 1 người, yêu em hơn anh yêu em, khi đó anh là người sẽ phải hối hận vì đã không thích 1 cô gái tốt bụng đáng yêu như em đây. Em chắc chắn đấy, thời gian tới em sẽ dành thời gian cho công việc và học hành, cho cả tình bạn nữa, nó sẽ làm em quên anh nhanh hơn. Hôm nay thôi, chỉ nốt hôm nay thôi cho em được nhớ về anh, mối tình đầu đơn phương của em, ngày mai sẽ là 1 ngày mới, ngày mới cho em.

Cuộc sống với em vẫn luôn mỉm cười khi không có anh, vì em là 1 cô gái vô tư nhất quả đất này mà. Chào anh :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét