Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên

Đừng trốn tránh những bàn tay muốn chạm đến cuộc sống của em. Đừng bỏ mặc những quan tâm, và đừng khước từ quyền để mình đi tìm hạnh phúc...
“Những kẻ không biết thưởng thức cuộc sống thì không đáng được sống”. Thế nên, hãy sống thực lại, nghĩ ít đi, và yêu thương mình hơn em nhé, cô gái đa cảm của anh! 

Đừng bao giờ hoài phí nước mắt của mình cho những người không xứng đáng. Với họ, đó chỉ là giọt nước vô tri, thậm chí có khi họ còn chẳng dành thời gian để đoái hoài đến nó. Trong lúc em đang vật vã với muôn vàn nỗi đau, thì những kẻ vô tâm vẫn đang vui vẻ với cuộc sống không-có-em mà không có lấy một phút buồn lòng. Đừng khóc nữa, anh đau…

Đừng trốn tránh những bàn tay muốn chạm đến cuộc sống của em. Đừng bỏ mặc những quan tâm, và đừng khước từ quyền để mình đi tìm hạnh phúc. Bởi có một ngày khi những yêu thương kia không còn nữa, em lại hoang mang tìm hoài mà không thấy. Bởi có một ngày khi hạnh phúc kia rời bỏ, em lại cô đơn vùng vẫy trong những tiếc nuối không lời.

Yêu một người, không cần lý do để bắt đầu. Chỉ cần trái tim em lên tiếng, thì đừng để tình yêu phải tiếp tục đợi chờ. Ở thời điểm thích hợp, người em cần sẽ đến. Đó có thể là người em không hề nghĩ tới, nhưng đây là câu chuyện của định mệnh, nên đừng đắn đo mãi mà hãy cứ đưa tay, sẽ có người chỉ cho em hạnh phúc.

Con gái đẹp nhất là khi cười, nên đừng bao giờ tiếc một nụ cười mà đánh mất những hồn nhiên. Mắt em hãy khóc cho những điều đáng giá, và môi em hãy cười cho những điều thực sự khiến em vui. Đừng để nỗi buồn đã vương lên đôi mắt, lại còn nhuốm cả đôi môi. 


Đừng để mình buông thả quá nhiều theo cảm xúc. Anh biết, chẳng có cô gái nào mạnh mẽ cả đâu, có chăng cũng chỉ là vì họ giỏi giả vờ để che giấu. Nhưng đừng gắng gượng quá, em sẽ mệt nếu cứ phải gồng mình lên chứng tỏ mình không yếu đuối. Và cũng đừng nhạy cảm quá, bởi thế giới này hỗn loạn hơn em nghĩ, luôn có những mũi xương rồng sẵn sàng làm đau em.

Hãy nhớ, không bao giờ được lệ thuộc vào những vòng tay luôn dang ra che chở cho em. Bởi chẳng có gì là mãi mãi, ai sẽ chắc chắn rằng ngày mai, rồi những ngày kia, họ vẫn luôn ở đó khi em cần? Học cách bảo vệ và tự yêu lấy bản thân đi, em nhé! Người sống dựa vào sự thương hại của người khác, chỉ như cây tầm gửi mà thôi…

Đừng nghĩ quá nhiều đến chuyện tương lai, và cũng đừng bận tâm về những gì đã thuộc về quá khứ… Đừng dày vò mình bằng những suy nghĩ lắm khi chỉ là ảo tưởng sinh ra từ những dằn vặt. Đừng tự làm mình mệt, đừng tự khiến mình đau… Vì những lo lắng của em trong hiện tại, sẽ vô hình làm xước đi hạnh phúc em hằng ước mơ.

Rồi một ngày, có chàng trai sẽ bước đến và trao cho em cả sự sống của mình. Em xứng đáng thuộc về một bàn tay nâng niu em hơn sinh mệnh. Cứ hồn nhiên đi em, bình yên sẽ đến mà…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét