Những người lạ đi ngang qua nhau không cần ngoảnh lại, không cần phải suy tư xem mình vừa lướt ngang qua ai...
Em đã nhiều hơn một lần thầm nghĩ như thế. Em đã từng ước mình chỉ là người lạ, những người lạ đi ngang qua nhau không cần ngoảnh lại, không cần phải suy tư xem mình vừa lướt ngang qua ai và mình có quen người ấy không? Nhưng chúng ta lại là những người lạ đã từng quen...
Tình yêu là sự xuất phát từ những rung động chân thành nhất của trái tim nhưng đôi khi chính những rung động ấy lại kéo con người ta vào một chuỗi những mối quan hệ phức tạp hơn gấp nhiều lần.
Em đã từng tự hỏi tại sao mưa luôn kèm theo gió và tại sao yêu luôn kèm theo ghen tuông. Mưa kèm theo gió như quy luật tự nhiên cần có của nó, tình yêu luôn đi cùng ghen cũng chỉ để khẳng định tình yêu ấy. Và rồi em tự ước…
Giá như mình chỉ là người lạ |
Giá như có ai đó mang anh về bên em, cho riêng mình em.
Giá như em dám thừa nhận “thích anh” ngay từ đầu.
Giá như cô ấy không là bạn thân của em thì em đã tranh giành với cô ấy như những cô bé “cướp” lấy thứ đồ mà mình yêu quý.
Giá như em không giỏi giấu những giọt nước mắt đằng sau nụ cười chúc mừng anh.
Giá như em gặp anh sớm hơn, gặp anh trước cả cô ấy thì liệu anh có dành tình cảm cho em như anh giành cho cô ấy không?
Và giá như mình chỉ là người lạ thôi thì bây giờ em không phải đau khổ như thế này phải không anh?
Giá như mình chỉ là người lạ |
Em vẫn ngày đêm ôm nỗi tiếc nuối về tình yêu đơn phương chưa dám nói. Và em ghen, ghen với cô ấy - người được anh yêu. Em biết mình ích kỷ khi nghĩ như vậy nhưng trái tim em luôn thổn thức, nhức nhối và đau đáu khi nghĩ về anh. Và rồi em nhận ra, cái gì không thuộc về mình thì cũng đừng nên tiếc nuối.
Tạm biệt anh nhé, tình yêu của em.
Tạm biệt những nhớ thương của một thời vụng dại.
Tạm biệt một người từng quen nhưng em lại muốn quên như một người lạ…
Nguồn: zing
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét