Thổn thức |
Tôi gặp em vào một chiều đầy nắng
Gió bên đường đưa nhẹ mái tóc em
Tôi khẽ nói gió ơi đừng thổi nữa
Cho tôi nhìn ngắm trọn ánh sao xinh.
Chiếc lá nhỏ như cất lên lời nói
Tôi ngập ngừng đưa ánh mắt xa xăm
Không dám nhìn vào hàng mi rực rỡ
Sợ mắt người đốt nát trái tim tôi.
Rồi từ đó tôi không tìm thấy nữa
Ánh mắt nào làm tôi mãi mộng mơ
Tôi cố tìm trong tiềm thức bơ vơ
Nhưng chỉ thấy một khoảng trời lặng lẽ.
Không gặp em hồn tôi như cô lẻ
Và ngày nào tôi cũng đứng chờ em
Chờ em dưới hàng cây khô chiếc lá
Bỗng một ngày lá cũng xa rời cây.
Thu đã qua và đông cũng sắp tàn
Ánh nắng vàng đã ùa về khắp lối
Mang cái ấm của mùa xuân hạnh phúc
Đến cho đời và cho cả lứa đôi.
Tôi tập vẽ những hàng cây chiếc lá
Chiếc lá nào đưa em đến bên tôi?
Con đường nhỏ hàng cây nho nhỏ
Như khóc thầm cho một gã tình si.
Nguồn: 24h
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét