Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Sao anh ra đi...

Trong một sự tình cờ, em vô tình gặp anh tay trong tay với cô gái khác. Cô ấy thật xinh đẹp và quyến rũ! Chẳng trách anh của em lại yếu lòng trước vẻ đẹp ấy?
Sao anh ra đi...
Sao anh ra đi...
Có những cảm xúc chưa kịp gọi thành tên, có những niềm vui chưa được trọn vẹn… mà những nỗi đau đã có cơ hội để bột phát.

Những cảm xúc yêu thương đã từng có, những niềm vui nho nhỏ đã hình thành. Bỗng dưng phút chốc tan biết vào hư không.

Còn nhớ ngày nào, con đường năm ấy, lá me bay phủ kín một góc đường. Anh cùng em, hai đứa mình thật hạnh phúc biết bao nhiêu? Anh còn nhớ không?

Quán café năm nào, chúng ta cùng vui vẻ bên nhau. Là nhân chứng cho mối tình của hai ta năm ấy. Anh còn nhớ không?

Nhớ mùa mưa năm ấy, anh cùng em, đi dưới trời mưa bay. Mưa lạnh thật nhưng lúc ấy, nhờ có ngọn lửa từ trái tim anh, từ trái tim em, làm ấm cả 2 tâm hồn, anh còn nhớ nữa không?

Vẫn còn nhớ như in ngày đó, anh lạnh lẽo đứng giữa trời mưa để đợi em tan học. Học trong lớp mà lòng em se lạnh. Không biết anh đứng chờ em giữa trời mưa có lạnh lắm không? Chắc anh vẫn nhớ?

Và vẫn nhớ như in ngày đó, sau khi chở em về, anh đã nói với em: "Em này, anh thấy chúng mình không hợp nhau, anh cần có thêm thời gian"... Em như chết lặng khi nghe lời anh nói. "Sao vậy anh? Em không hiểu, chúng mình vẫn còn vui vẻ, hạnh phúc bên nhau, sao giờ anh lại nói thế?". "Anh biết nhưng anh đã suy nghĩ nhiều rồi, anh cần thời gian".
Trong một sự tình cờ, em vô tình gặp anh tay trong tay với cô gái khác...
Trong một sự tình cờ, em vô tình gặp anh tay trong tay với cô gái khác...
Em quay đi mặc cho hai hàng nước mắt chảy dài trên má. Hạnh phúc là thế mà giờ đau khổ là thế? Em cảm nhận được một điềm báo gở… Một thời gian dài em chờ anh suy nghĩ, chờ mãi rồi chờ mãi... nhưng chẳng thấy anh đâu. Gọi điện thì không bắt máy, nhắn tin anh không trả lời. Trong một sự tình cờ, em vô tình gặp anh tay trong tay với cô gái khác. Cô ấy thật xinh đẹp và quyến rũ! Chẳng trách anh của em lại yếu lòng trước vẻ đẹp ấy? Và rồi anh xa em thật sự.

Mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn mặc cho thời gian đủ dài để phủ trắng một miền ký ức. Nhưng thật khó cho em khi xóa bỏ chúng, thật khó cho em quá…! Lý do của anh, lời nói của anh như hàng ngàn mũi dao đâm vào trái tim em cho tới hôm nay.

Mùa mưa năm nay lại đến, vẫn con đường hàng ngày có lá me bay, vẫn còn đó quán café năm nào... chẳng có gì thay đổi nhiều nhưng sao con người lại dễ đổi thay vậy anh?

Em bước trong mưa mặc cho những nỗi đau tràn về. Có thể anh không bao giờ hiểu cảm giác của em, phải không anh?
Nguồn: 24h

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét