Có biết bao nhiêu chuyện tình phải tan vỡ, có biết bao nhiêu đôi lứa vẫn còn yêu nhau mà phải chấp nhận đứt gánh giữa đường. Chỉ khi chúng ta luyện tập cho trái tim cứng cỏi thì mới không phải gánh chịu những nỗi đau quá lớn.
Khi tình yêu luôn gắn liền với hiểu lầm, cảm xúc và chia ly. Khi chúng ta chẳng còn có thể bên nhau như khi xưa đã từng hứa, từng thề. Em không mong ngày ấy là một ngày ước mắt bi lụy của những lời chúng ta oán trách nhau, em cũng không muốn chúng ta coi nhau như kẻ thù để rồi không thể nói lời tạm biệt.
Em mong ngày ấy chúng ta sẽ mỉm cười với nhau và nhẹ nhàng từ bỏ. Để cái quay lưng không nặng nề và nước mắt rơi không gấp gáp. Để cảm xúc có thể tự do bung tỏa mà không cần kiềm giữ, để không còn thấy ân hận mãi về sau.
Em mong ngày ấy chúng ta vẫn sẽ coi nhau như một người yêu cũ chứ nhất quyết đừng là một người bạn. Anh có hiểu cái cảm giác khi từ yêu chuyển sang bạn nó đau xót và chát đắng thế nào không? Giống như vị gượng gạo của những người đã đánh mất cảm xúc vậy, lúc nào cũng phải giữ cho mọi chuyện không lần nữa bị trượt khỏi giới hạn.
Mỗi một cô gái đều muốn giữ cho mình chút tự tôn cuối cùng, vậy nên em mong ngày ấy nếu có đến, thì anh hãy cho em là người kết thúc, bởi vì nếu em kết thúc, em sẽ biết cách làm thế nào để mau chóng đứng dậy sau nỗi đau, để em bớt đi cảm giác bị bỏ rơi, để em không nghĩ mình là người sai, mình đáng tội.
Dù chúng ta có đang yêu nhau, nhưng em không ngốc đến mức nghĩ tất cả mọi thứ là vĩnh cửu. Vì vậy mà anh ơi, nếu mà ngày chúng mình không thể ở bên nhau đó đến, thì xin anh hãy dứt khoát rời khỏi em. Bởi vì chỉ cần trao cho em chút hy vọng, em sẽ lại lấn cấn nắm chặt anh không buông mất.
Nếu một mai mình không còn nhau nữa |
Người ta vẫn nói rằng khi yêu thì đừng nghĩ đến chuyện chia tay, nhưng có ai là thoát khỏi việc suy tư về những kết cục không mong muốn như biết bao chuyện tình trên thế giới này. Bởi vì yêu nên mới lo lắng, đề phòng. Mặc dù không muốn nhưng có ai tránh khỏi duyên phận đẩy đưa?
Có biết bao nhiêu chuyện tình phải tan vỡ, có biết bao nhiêu đôi lứa vẫn còn yêu nhau mà phải chấp nhận đứt gánh giữa đường. Chỉ khi chúng ta luyện tập cho trái tim cứng cỏi thì khi ấy mới không phải gánh chịu những nỗi đau quá lớn. Dẫu cho chúng ta không biết điều gì sẽ xảy đến với chuyện chúng ta, nhưng em mong, ngày ấy sẽ không phải là ngày tận cùng của thế giới, để tất cả mọi chuyện đều như sụp đổ trước mắt. Bởi vì ngoài trách nhiệm với tình yêu, chúng ta đều cần có trách nhiệm với bản thân mình.
Nếu một mai mình không còn nhau nữa, thì xin anh đừng quên tất cả những gì đã có giữa chúng ta, hãy để quá khứ có em như là một hành trình nhỏ trên suốt quãng đường đời của anh, mà em là một người con gái đã từng đến và rời đi có để lại dấu vết.
Đừng cười, cũng đừng trách mắng rằng em viết di chúc quá sớm cho tình yêu chúng mình, chỉ là em đang cố chuẩn bị thật tốt cho một tình huống xấu nhất, để ít ra anh và em vẫn còn giữ lại được những ký ức về nhau thật đẹp.
Có ai là không muốn yêu không xa rời, có ai là không muốn tình yêu của mình hóa thành vĩnh cửu. Nhưng chỉ sợ khi nó đột ngột rời bỏ mà đi, e rằng sẽ là nỗi đau khó mà gượng dậy.
Và nếu một mai mình không còn nhau nữa, thì hãy coi đó như một câu chuyện quá khứ đã qua, nhớ lại thì được, nhưng phải dứt khoát buông tay…
Nguồn: nhật kí cuộc sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét